Phố nào em bước qua, bao nhiêu bon chen vội vã
Quê nào em bước qua, bàn chân lấm lem miền hoang dã
Lối tình em bước qua, bao đêm con tim rời rả
Nay, chợt em hiểu ra vườn yêu đâu có đầy hoa
Biết bao lời yêu làm tim em bối rối
Tiếng yêu đầu môi vội chìm sâu ngõ tối
Phố nào em đã xa, con tim nay thôi vật vã
Quê nào em đã xa, bàn chân đã quên miền hoang dã
Lối tình em đã qua, trăm năm cô đơn lạnh giá
Ôi mùa đông đã qua, mùa đông băng giá lòng ta