Viết trang này, xin ghi chép lại ba mối tình một người:
Chuyện người trai xếp bút thư phòng dâng tình cho núi sông.
Vào thời nước loạn ly ngàn nơi, lòng trai ý say giúp quê hương này, dấn thân đời lính khoác áo màu hoa, xa cách thành đô...
Tuổi đang thời hoa niên chớm nở tim biết yêu lần đầu.
Đường tình duyên đến ba nàng khi tòng quân chốn xa.
Nàng miền Bắc, miền Nam, miền Trung, vừa đôi chín xuân ở ba phương trời, sắc hương nồng thắm, tuổi lúc còn xanh, mắt môi đẹp xinh...
Bước quân đi mấy khi quay lại, rồi biết còn ai!
Đời chẳng bao giờ trọn vui, nên mình thường ôm nuối tiếc, giờ bạn là súng, kết vui rừng núi.
Đếm bước đi, bao nhiêu niềm thương đã trót trao người rồi bằng cõi đời, bằng ngàn tiếng thở, bằng mối tình thơ.
Nếu sau này, ai quen có hỏi, em hãy vui trả lời:
"Tình đành thôi khi nước non mình đang hồi cơn chiến chinh, vì tình nước còn xem nặng hơn tình anh với em gấp bao trăm lần, thế nên vì đó, hiến cả đời anh, cố quên tình ta..."