Sông sâu.. cướp mất e rồi...Đò ơi đau lắm.. ngậm ngùi đắng.. cay
1 Giờ đây tôi biết.. em đi chẳng trở.. về. Giờ đây tôi biết xa em thật đắng cay.
Đắng cay bến vắng đò ơi, có ai thấu hiểu cuộc đời, thức đêm mới biết đêm dài,.. 1 mình đơn bóng lẻ loi.
2 Đường đời sương gió tôi đâu nào trách gì, trời xui 2 đứa 2 nơi đành cách xa.
Bắt thang lên hỏi trời cao, cớ sao lắm nỗi đoạn trường, để rồi đêm nhớ ngày thương.
Thời gian trôi mãi, trôi hoài cho đến bao giờ, cho lòng tôi hết cô đơn,…. thấu chăng trời cao,
Người đi xa mãi, không về trên bến sông này, để lòng tôi nhớ tôi mong,.. duyên kiếp không may, em vội đi bỏ bến, để lòng tan nát người ơi,….
Giờ lìa nhân thế em về cuối trời,.. Còn tôi thương nhớ bên sông đò vắng em.
Bước chân nghe nhói lòng đau, cách chia giấc mộng ban đầu, thôi đành hen lại kiếp sau.
Cách chia giấc mộng ban đầu, thôi đành hen lại kiếp sau.
Đò……. ơi……….. kiếp…. sau……..