Giữa băng giá sao thấy lòng ấm lại
Bước chân đi vô ngại vững bền
Sau giông tố sẽ có ngày về bến
Thuyền chân tâm hướng đến Như Lai
Dẫu sinh tử nhưng thiên tình bất diệt
Trong sắc không xanh biếc viên âm
Dẫu đau khổ vẫn ngàn năm tiếng hát
Cười lên rồi thành tiếng chân tâm
Bàn chân ta đến những tháng năm chờ trông
Dù cho mưa gió chân bước đi không lùi
Vườn kỷ niệm cõi Lạc Bang
Nét thiên thần là nhung gấm an bình
Bàn chân ta tới suối lau bờ cỏ non
Bình minh rực sáng ánh dương soi mát gian nan
Chợt tỉnh giấc bao lầm than tan biến
Nụ cười tươi để nhận niềm an khang
Chân ta bước con đường vàng thẳng tấp
Bao giá băng giờ có ánh dương hồng
Khi mở mắt cõi thiên đồng thắm mát
Nụ cười hiền là hạnh lạc hanh thong.