Nhung ơi sao em đành đoạn bỏ đi khi con Thu nó vừa lên 2 tuổi, sao em đành quay lưng quảnh mặt trong khi anh vẫn còn tha thiết yêu em...... Suốt một cuộc đời không gian dối, tình nghĩa vợ chồng mình chung chăn sẽ gối, từng tháng từng ngày mình gian khổ có nhau. Nhưng kể từ đây em đã ra đi không trở lại nữa rồi anh thì sẽ suốt đời mang án chỉ tội con khờ nó đang còn trong lứa tuổi ngay thơ. Rồi đây ai dạy dỗ nâng niu ai chăm sóc dổ về khi thiếu tiếng ru em trong giấy ngủ đêm dài, nó sẽ khóc đòi cha hay khóc vì nhớ mẹ, cha thì bị tù đầy còn mẹ thì bỏ đi xa. Thượng đế ơi sao ông bày ra chi thảm trạng, để khổ lòng nhau chia cắt một gia đình, thôi thì đành buông tay cho định số an bày.