Ngồi nghĩ đến những kỷ niệm cũ,
ngồi nhớ khi ta vẫn bên nhau,
ngồi nghe con tim anh thở than,
Ngày ấy để em ra đi quá nhanh.
Lặng thinh đêm đông căn phòng vắng,
còn chờ em dẫu biết vô vọng mãi,
quá xa xôi người ơi, ai mang em trở lại,
cho ta yêu như phút giây mới quen, cho anh thôi nhớ thêm.
ĐK: Người đi khi anh vẫn còn yêu người.
Người đi khi chưa phai lời hứa.
Để vài lần nghĩ đôi ta sẽ lại như xưa
Nhưng sâu thẳm anh biết ta mất nhau mãi rồi,
Ngày sau ký ức dẫu đã lấp vùi
Liệu gặp nhau hai ta có thể vui?
Làm sao cho anh không ngậm ngùi
vì chạy theo những đam mê không tên một thời mà đánh mất em suốt đời.
Nhiều lúc bất giác anh gọi tên em,
nhiều lúc nước mắt anh chợt rơi,
tưởng như tim anh đang chết lặng
khi anh trông thấy ai đó giống em phía xa.
Niềm đau theo anh cứ thêm nhiều
còn ngày vui trong anh biết nơi đâu.
Từ ngày xa em anh không biết tìm ai
để sống với những cô đơn, muộn phiền, và không biết tại sao.