Em nỡ quên đành sao
Đành quên thật sao bao phút xưa êm đềm
Em nỡ quên đành sao
Mưa chiều năm ấy ta trú bên thềm
Lạnh bờ vai run thân em nhỏ bé chỉ lòng anh thương
Ôm em sưởi ấm trao chiếc hôn yêu nụ hôn ban đầu
Ngây ngất ân tình quên trời chiều đang mưa
Nhưng biết nay tìm đâu tìm đâu chiều ấy theo gió mưa xa vời
Nơi chốn đây mình anh vẫn còn trông ngóng mưa gió xưa trở về
Đợi chờ bao năm sao mưa chẳng đến
Để bờ môi hôn nhớ xa ngàn nắng
Mơ ước chi đây trọn câu đá vàng
Nay đá đã lỡ làng em đàng lòng sao em
Anh yêu em yêu mãi muôn đời một mình em chính em thôi
Anh yêu em không cần suy tính dù đời còn lắm bể dâu
Nhưng hôm nay ai có đâu ngờ cuộc đời không giống trong mơ
Cho tim anh nay đã vỡ nát khi thuyền rời dòng sông
2. Em nỡ quên đành sao đành sao tình hỡi bao ái ân chưa nhòa
Em nỡ quên đành sao đây chiều mưa gió nhưng bóng em đâu rồi
Chỉ còn anh thôi cô đơn lẻ bóng
Kỷ niệm trong mưa môi hôn chiều ấy
Em nhớ chăng em còn anh nhớ hoài
Trong trái tim này vẫn trọn đời không phai