Có lúc nhìn em lòng anh muốn hỏi, hồn đã thấy gì trong đôi mắt trong. Mắt em là buổi hoàng hôn rụng. Nên để hồn anh ngập nắng mềm.
Có biết tình yêu lòng ta có nở, tình giữ sắc buồn hay mang sắc vui? Sắc vui màu thắm mùa xuân đẹp, hay nổi buồn thu nhuộm lá vàng?
Anh mong, mong làm sao tình yêu chẳng sắc màu, chẳng sắc hương nồng sợ đâu phải phôi phai. Hay chính tình yêu là những nét, mình viết tình chung, tình chung thủy chẳng lỡ lầm.
Đến lúc chiều buông làm sao có thể cầm giữ nắng chiều không phai úa phai, bước đi tình đến bàn chân nặng, ai cản đừng in nặng bước sầu.