Còn buồn nào hơn khi anh bước chân theo người
Mà nụ cười tươi thắm trên môi
Câu ân tình anh bẻ làm đôi
Lời hẹn ước anh quên mất rồi.
Bỏ lại mình em bơ vơ, dở dang duyên tình
Mà nghẹn lời biết tỏ cùng ai
Thương thân mình lỡ một lầm hai
Khóc cho mình duyên số không may.
[ĐK:]
Còn nhớ thương người
Đời còn hắt hiu môi cười
Còn vấn vương ai
Thì lòng còn ôm bao đắng cay.
Tình đã vô tình
Người nào xót thương thân mình
Còn luyến lưu chi
Không một lời ngoảnh mặt mà đi.
Nỗi buồn này em riêng mang trái ngang duyên mình
Tình bạc tình, ai tỏ lòng ai
Câu chung tình ai rẽ làm hai
Khóc cho mình duyên số không may.