Ngồi nhìn hoàng hôm anh nhớ em 
Với những chiếc hôm em trao 
Đầu tiên rồi chợt một đêm em bước đi 
Để nụ hôm đó cũng phai mờ theo. 
Giờ còn một mình anh lặng thầm 
Nhớ em người ơi hỡi người ơi.
Nhìn lục bình trôi đi bao năm xót xa 
Để riêng mình tôi 
Tùng ngày em đi để lòng cay đắng 
Như men rượu cay khi đã uống say. 
Và giờ em cất bước theo ngưới ta 
Để lại trong anh trái tim khô lạnh 
Người ơi sao em nỡ lãng quên 
Tình đôi ta ngày xưa đẹp như thơ. 
Và giờ em có vui không em? 
Hay là em cũng như anh bây giờ 
Một mình vạnh đau vì tình dối gian 
Như em ngày xưa.
Còn gì nữa đâu 
Vì tình dói gian sẽ không bền lâu
Còn gì nữa đâu 
Vì tình dói gian sẽ không bền lâu.