Mình thương nhau đã lâu tình nghĩa như vợ chồng
Bao năm mặn nồng, anh yêu có em thôi
Đành lòng sao em quên tháng ngày mình chung lối
Em nói yêu thương rồi không bao giờ rời xa anh.
Mà nay em bước đi hình bóng xa mịt mờ
Thương em dại khờ nên anh đứng trông theo
Trời chiều mưa bay cơn gió lùa lòng tê tái
Em đã xa anh rồi thương tiếc sầu lên mắt môi.
[ĐK:]
Ôi một mái nhà tranh, hai quả tim vàng một đàn con bé thơ
Chỉ là trong mơ, mộng ước đâu ngờ bây giờ như khói mây
Để lại nơi đây anh khắc khoải canh sầu
Tình đầu khó phai đêm thở dài thương nhớ ai.
Hàng me cơn gió lay mà ngỡ em tìm về
Bao câu hẹn thề còn vương vấn bên tai
Hẹn mùa xuân sang hai đứa mình làm đám cưới
Ta nghéo tay nhau rồi sao bây giờ bỏ anh lẻ loi.