Một sáng sớm, trở về quê hương
Về trong câu hát âm vang đất trời
Ru hời ru, cho ta ngọt bùi, ấm áp ân tình xa xôi.
Một con kênh, một bờ ao xanh
Hàng tre lưu luyến, từng chiều hai đứa
Hỡi cánh diều, tuổi thơ hôm ấy đâu còn.
[ĐK:]
Trở về nơi tôi sinh ra từ đây
Biết bao con tim mừng vui vòng tay đón mời
Nhìn tôi không dám tin là tôi
Một thời người làng quê ấy.
Mẹ hiền ngồi đan chiếc áo mùa đông
Mái tranh co ro ngày đêm con đây trách lòng
Giọt nước mắt cất lên một tiếng sau cùng
Mẹ! Con đã về.