Em thương anh nghèo đôi bàn tay trắng
Mưa nắng hai mùa lam lũ đồng trưa
Anh thương em cô gái ngoan hiền
Trước sau một lòng không mộng người giàu sang.
Anh ơi bác vàng đâu sánh được tình anh
Đôi ta tuy nghèo nhưng nghĩa đậm tình sâu
Mình thương nhau đâu ngại chi gian khó
Có đôi tay này mình xây dựng tương lai.
Rồi ngày mai tương lai rạng ngời
Có nhau trong đời mình hạnh phúc mai sau
Mình thương nhau một lòng son sắc
Nước mắt thương sầu anh sẽ lau khô
Để cho em được vui cười hạnh phúc
Bên mái tranh nghèo với đàn con thơ.
Em thương anh nhiều bàn tay chay cứng
Em quá đau lòng thương lắm mình ơi
Trời thương ta cho đôi tay khoẻ mạnh
Em chớ lo buồn cho má hồng nhạt phai.