Từ thuở chào đời trong nôi niềm thương mở ngỏ
Nghe bùi ngùi giọng hát ca dao
Tuổi hoa niên lớn lên đã biết buồn cảnh tượng hôm nay
Nên truất phế thơ ngây hai mươi năm ngày mơ ngày mộng.
Thôi hết đam mê yên vui giờ đây cúi mặt
Xa lạ rồi những đoá hoa môi
Ngày suy tư vút cao nghe gió ngàn thổi bạt trăng sao
Nên đốt đuốc tâm tư soi sáng nẻo về tương lai.
Nghìn khuya tôi xin bình yên qua giấc ngủ
Và cho cơn nắng Hạ tàn vào Thu
Cho tôi chân đi không mỏi
Bàn tay đang thép lạnh không rã rời người ơi!
Đêm trấn trên cao xin quên ngày qua trắc trở
Mai tôi về trọn kiếp lưu luân
Để trong tôi biết vui đêm phố phường ngỏ lời yêu thương
Tôi chắp cánh bay cao lên giữa trời đầy trăng sao.