Bây chừ, Huế có nhớ ai, còn ta... nhớ Huế khôn khuây,
Huế như tiếng vọng đất trời, hồn thiêng vẫn ở cửa thiền,
đêm qua sương lạnh ngoài hiên, tiếng ru ơi hời không gian vắng người...
Ta chừ nhung nhớ Huế xưa, hồn mơ đến chốn thiên thai,
tiếng chuông gõ nhịp Thiên mụ, dòng sông vẫn chảy lững lờ,
dọc ngang qua chợ Đông Ba, về thăm thôn Vỹ hòa dòng Hương Giang...
Hò... ơi... Mưa rơi ngoài hiên, phố khuya công viên vắng ngài,
ta chừ vọng vảnh thiên thai nhớ tìm năm ấy,
vấn vương... trăm nhớ nghìn thương...
Hò...ơi... Mưa trong lòng ai, ước chi có phép nhiệm mầu
cho ta gởi trọn tình đầu mối tình Vỹ Dạ đã từng chia phôi...
Bây chừ, qua những bể dâu, thời gian tựa với bóng câu,
lắng nghe tiếng đàn nức nở, tình xưa như nước qua cầu,
tìm mô, biết tìm nơi mô, chao nghiêng phố bạc nặng lòng người dưng...