Đừng chờ, em không về nữa đâu, em không về nữa đâu
Dẫu con đường xưa vẫn níu chân bao lần em nông nỗi
Dù cố quên, nghe tim mình hối lỗi
dù đớn đau nhưng chưa hề dám nói
Đừng chờ, em không về nữa đâu em không về nữa đâu
Bởi như trẻ thơ em chóng quên
nhưng lòng luôn thấy nhớ
Vì trót yêu nên tim giờ tan vỡ
Cay đắng môi nhớ thương chỉ là mơ
Bởi hẹn thề chỉ là dĩ vãng
Cơn đau dài ngày ngày tháng tháng
Anh vui tìm về miền quá vãng
Để riêng em thương nhớ muộn màng
Dù ngày tháng vẫn trôi qua mau
Chuyện tình cũ dấu in chôn sâu
Anh vội quên, hay đã quên một người nơi chốn nào
Dẫu tình đầu ngậm ngùi trái đắng
Yêu thương nhiều để rồi trống vắng
Nơi em về trời chiều tắt nắng
Lối thu xưa trăng nước bạc màu
Dù ngày tháng vẫn trôi qua mau
người tình hỡi nỡ thôi quên nhau
thôi đừng chờ, đừng chờ… em không về nữa đâu.