Ta như dòng sông, lặng lờ nhẹ trôi đi mãi nếu có mấy khi quay về
Cuộc đời như gió phiêu lãng về muôn hướng
Có biết nơi đâu là quê nhà.
Vừa gặp nhau chưa vui, vội chia tay nữa, bao nhiêu chua xót dâng trong lòng
Bước đã khuất xa, ngập ngừng đôi chân nuối, thấp thoáng nhau trong rời.
Rượu nhấp môi ấm, tình vừa mới nhen nhúm
Mà đành xa mãi ôi xót xa buồn
Biết sẽ mất nhau thôi mong gì, hãy vẫy tay chào nhau lần cuối.
Tình đã xa khuất, mà lòng cứ vương vấn
Từng chiều bâng khuâng thương nhớ vơi đầy
Tình ngàn đời là cơn đau triền miên
Trong lòng ta mưa cứ rơi rơi hoài.