Nay đã chớm đông gió buốt tay lạnh thấu hơn
Phút chốc hay tin người cùng ai sẽ thành đôi tươi dạng ngời
Lòng quá chơi vơi tâm tư chẳng thể nói hết đượt
Mình vừa chia tay anh thì vẫn ôm yêu thương ấy
Ta đã tin hơn vào thứ gọi là lỡ duyên
Nước mắt em rơi làm phai màu thật nhanh yêu thương này
Dù anh vẫn luôn giữ chắt em trong vòng tay ấy mà
Vì mình hai nơi anh bình minh em chờ trăng lên
Chỉ biết lặng im nhung nhớ em nơi phương trời
Nước mắt lại rơi thương cho tôi tuổi đôi mươi
Em theo người mới vì tôi chẳng có gì ngoài
Tuổi trẻ tình yêu và em cần nhiều hơn thế
Cô đơn trong tối lạc trôi say say men tình
Trăng kia rọi thấu thấy ai cô quạnh đêm nay
Gió thoáng khẽ nhắc rằng ta đã đi sai đường
Từ ngày gặp nhau đền nay xem là duyên hết.