Mười năm rồi đó, ngày mình gặp gỡ, giờ đã chia xa
Khi ta chia lytrời thu vàng hoa
Nắng chiều rơi nhẹ
Giọt sầu đọng lại, buồn bã bên thềm
Tình như mây bay, tình không biên giới
Rồi người ra đi, đi cùng cát bụi
Anh ôm đau thương, con tim hờn tủi
hiu hắt lòng ai, cỏ biếc ngậm ngùi.
L2:
Mười năm thương nhớ, tình mình đã lỡ, giờ đã phôi pha!
Khi ta quen nhau, trời xuân lưa thưa
Tiếng tim loạn nhịp
Hồn ta sao động, yêu đến điên cuồng
Này mây xanh xanh, mặt trời đo đỏ
Anh chôn chặt em, con tim thành mộ
Trên ngôi mộ em, xanh rì hoa cỏ
Anh tế hồn em bay theo ngàn gió
Mối tình mười năm, mối tình nặng nợ
Anh thả tình em trong ngàn sầu khổ
Anh quên em rồi sao em còn đó?
Mỗi đêm về em lại hóa cơn mơ?