Em yêu màu nắng chiều nắng hạ
Đường về phượng vỹ thắm trên cây
Là trang vở những ngày xa cách
Tiếng ve sầu lại ríu rít bên tai.
Em yêu màu nắng chiều thu gọi
Những vạt áo trắng tựa mình dưới cây
Hàng me lá rụng qua khẽ mắt
Chút suy tư chợt biến vào hồn thơ.
Em yêu màu nắng bình minh ngập
Đến trường in dấu bước chân quen
Tới những vùng trời xa tít mãi
Để một ngày chợt lớn cùng nắng mai.
[ĐK:]
Màu nắng ấy vẫn còn theo ta mãi
Qua sân trường vội ghé hàng me xanh
Tựa cửa lớp rọi từng trang sách nhỏ
Nghe lời thầy giảng bài ấm lòng ta.
Rồi ngày mai với năm dài xa cách
Nghe sao tình bè bạn thoảng qua tim
Lại gợi nhớ công ơn thầy vun đắp
Nắng sân trường màu nắng ấy em yêu.