Đêm trăng tỏ muộn màng không dám nói
Cắn môi mềm thầm gọi dấu yêu ơi!
Một lời yêu sao uất nghẹn từng lời
Mùa Thu rụng chơi vơi theo nỗi nhớ
Do phận bạc bến đò ngang cách trở
Hay duyên tình chẳng vương nợ gì nhau?
Nỗi nhớ mong khắc đậm đã phai màu
Hương ngào ngạt còn đâu mùi quyến rũ
Đêm chất chứa những canh trường không ngủ
Trăng buông mành thức đủ cả năm canh
Người quay lưng tình vỡ vụn tan tành
Hồn buốt lạnh mảnh trời xanh giăng lối
Tình yêu hỡi anh làm chi nên tội?
Phận nhạt nhoà tình vội vã sang ngang
Nhớ mong chi khi duyên phận bẽ bàng
Đêm khao khát đôi tim vàng quấn chặt
Bước dang dở giọt buồn vương mí mắt
Giấu u sầu vội quay mặt bước đi
Nỗi nhớ thương xa khuất biệt kinh kỳ
Chôn mối hận từ ly vào huyệt lạnh...!!!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 24 - 05 - 2017