(Bài Xướng)
Bao mùa lá rụng vẫn hằn sâu
Nhớ đến cuồng quay bạc mái đầu
Một thuở ân tình không trọn vẹn
Đôi lần hạnh phúc chẳng bền lâu
Vương mang khắc khoải buồn duyên phận
Tiếc nuối triền miên nhạt sắc mầu
Ký ức khơi về hồn thiểu não
Men nồng ái đượm mãi còn đâu?
VÕ QUANG. HÂN
Đà Nẵng 07 - 06 - 2016
******************************
MỘNG DUYÊN ĐẦU
(Bài Hoạ)
Dỗi hỏi mơ hồng ước nguyện sâu
Người đi rũ bỏ mộng duyên đầu
Hờn tâm nỗi nhớ thôi nồng đượm
Giận nghĩa hương thề chẳng thắm lâu
Nhạt nhẽo sầu vương đời rủ sắc
Đìu hiu trách tủi phận loang mầu
Bao ngày ấp ủ muôn lời hẹn
Trải vẹn trong lòng đã hết đâu.
HẠ BĂNG