Tân Cổ Giao Duyên - Một Cõi Đi Về

Tân nhạc :

Nữ : Bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Nam : Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt
Rọi suốt trăm năm một cõi đi về

Lời nào của cây lời nào cỏ lạ
Một chiều ngồi say, một đời thật nhẹ ngày qua
Nữ : Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Một ngày đầu thu nghe chân ngựa về chốn xa

Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Nam : Con tim yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người …

Nữ : (lập lại để vô vọng cổ) 1- … Con tim yêu thương vô tình chợt gọi … lại thấy trong ta hiện bóng con … người … với nỗi sầu riêng không thốt được nên lời … Nam : Để đêm từng đêm nhìn vùng kỷ niệm từ ký ức hiện về buốt giá tim côi . Nữ : Bấm đốt tay thoắt đã nửa đời người mà quanh ta chỉ là một khoảng trống không, bởi đường mây chưa công toại danh thành chữ sắt son chưa tròn câu thệ hải .

Nam : 2- Nếu đã biết dương gian là cỏi tạm, sao lại để ái lạc sầu trói buộc đời ta … khi ba vạn sáu ngàn ngày chỉ tựu trung một cỏi đi về … Nên dù không đôi bóng cận kề … Nữ : Trên hai vai ta vẫn có đôi vầng nhật nguyệt khai sáng đường cùng ngỏ tối đam mê , Nam : ... để ta thấy hoa cỏ bốn mùa vẫn bát ngát sum sê, trăng vẫn sáng sương vẫn chườm đỉnh núi, đêm vẫn ngát mùi hương thơm Dạ Lý và tim vẫn thắm nồng hai chữ yêu thương .

Tân nhạc :

Nghe mưa nơi nầy lại nhớ mưa xa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Nữ : Trăm năm vô biên chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà

Đường chạy vòng quanh một vòng tiều tụy
Một bờ cỏ non một bờ mộng mị ngày xưa
Nam : Từng lời tà dương là lời mộ địa
Từng lời bể sông nghe ra từ độ suối khe

Trong khi ta về lại nhớ ta đi
Đi lên non cao đi về biển rộng
Nữ : Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi buốt xuân thì.....

Nam : 5- Ừ, thì thôi hãy tạm lắng chút sầu tư muộn phiền quá khứ, thả đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng đỡ vạt nắng hoàng hôn vừa ngã xuống lưng …. đồi … Khoảnh khắc thôi, tình thương trong ta sẽ nẩy lộc đâm chồi . Nữ : Bởi qua thời gian mưa vẫn trên trời rơi xuống, nước vẫn xuôi về biển cả mênh mông . Nam : Thế sự vô thường không sắc, sắc không, ta vẫn là ta hà tất chấp trăm năm chưa từng hội ngộ, khi đâu cũng có trăng thanh gió mát thì bận tâm chi đất khách quê nhà .

Tân nhạc : …
Mây che trên đầu và nắng trên vai
Đôi chân ta đi sông còn ở lại
Nữ : Con tim yêu thương vô tình chợt gọi
Lại thấy trong ta hiện bóng con người …
(về vọng cổ) … với nụ cuời vẫn thắm làn môi dù năm tháng sẩm màu son chịu đựng ... Nam : ... bởi quy luật ngàn đời bất biến mưa gió qua rồi nắng ấm sẽ hoà chan … Nữ : Ly biệt khổ sầu cay đắng nỗi chờ mong thì hạnh phúc sẽ nhân đôi nồng vị ngọt tương phùng .
Nam : Mây xếp mấy tầng mây vẫn là mây, bão loạn cuồng heo may vẫn thuỷ chung là gió … Nữ : Nên, trăm năm một cỏi đi về … Ung dung tự toại đề huề chính ta .

**** ****
Một Cõi Đi Về
Tân nhạc : Trịnh Công Sơn
Lời cổ : Trần Thiên Hùng
  • Nghe nhạc

Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Thiên Hùng
Bài này đã được xem 1989 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4