Lá vàng nhẹ chạm vườn sân
Trải qua bao mùa đấy nhỉ?
Em lòng tự hỏi băn khoăn
Mỗi độ thu về chạnh nghĩ
Mùa thu là mùa thi sĩ
Tâm tình gửi trọn vào thơ
Màu sắc đồi cây tuyệt mỹ
Soi hồ mặt phẳng như tờ
Chiều thu dõi mắt thẩn thờ
Lẻ loi rơi từng chiếc lá
Tình ta thuở tự bao giờ
Từ nay đôi đường đôi ngả
Chia tay ta người xa lạ
Tình buồn cảnh cũng buồn thêm
Trên không nghe kêu đàn quạ
Như chia sẻ nỗi niềm
Nắng thu lạt lẻo bên thềm
Vắng anh em sầu lẻ bóng
Tình ta một thuở êm đềm
Dần tan theo làn sương mỏng
Thu đêm ru em vào mộng
Trăng vàng ẩn lộ dần lên
Tim yêu như còn rung động
Người xưa cảnh cũ nào quên!