NGƯỜI mang đến cho ta nỗi nhớ
ƠI cuộc đời nặng nợ tình duyên!
GẶP em đêm mộng ảo huyền
GỠ tơ sầu rối thề nguyền năm xưa
LÀM trăn trở sáng trưa hình bóng
CHI nào bằng mong ngóng người thương
TRĂM lời âu yếm vấn vương
NĂM sau quyện chặt môi hường em trao
BIẾT có được ngọt ngào tình ái?
CÓ khi nào tình mãi xót xa
DUYÊN xưa tình chẳng mặn mà
GÌ thì đi nữa mộng là của anh
HAY em đến buông mành chỉ rối
KHÔNG một lời chắp nối diệu kỳ
"NGƯỜI ƠI GẶP GỠ LÀM CHI!
TRĂM NĂM BIẾT CÓ DUYÊN GÌ HAY KHÔNG?"
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 16 - 06 - 2016