Nếu tôi chết người ta có khóc không?
Có nhớ thương sầu khổ nhói đau lòng
Có đắm dạ lặng yên bên phần mộ
Giữa khói hương trầm, tỏa quyện gió đông!
Một mình tôi lạnh lẽo dưới mộ sâu
Buồn thê lương dế gáy khúc bi sầu
Lá vàng rơi lớp lớp theo chiều gió
Phủ kín hồn băng giá dưới đất nâu!
Khi tôi chết ai cùng xây nấm mộ
Cỗ quan tài ai nhỏ lệ xót thương
Ai sẽ khóc khi linh sàng hạ huyệt
Ai là người lội bước đến nghĩa trang?
Ai là người đốt vội nén hương tàn?
Để tưởng niệm một linh hồn quá cố
Xin mọi người đừng xót thương, sầu khổ
Để vong linh được thanh thản yên bình
Nếu tôi chết không một lời than trách
Cho cuộc đời sao lại quá hẩm hiu
Thân cô liêu đau khổ đến trăm chiều
Không tuyệt vọng vì cô đơn lẻ bóng
Nếu tôi chết không là điều bất hạnh
Mà đó là sự giải thoát bản thân
Mang khổ đau tủi hận đến vô ngần
Và tất cả chôn vùi theo lòng đất
Nếu tôi chết, thương tình ai sẽ đến?
Trước mộ phần xin để đoá Hoa lan
Đừng thở than trước nấm mộ hoang tàn
Nở nụ cười vong linh người đã khuất.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 22 - 06 - 2014