1. Anh biết không khi mùa thu đi qua
Gọi tên ai giữa sương đêm giá lạnh
Hơi ấm còn đây nồng nàn trong vội vã
Dạ khúc tâm tình người nơi xa có nhớ?
Em biết không khi mùa thu đã đi qua
Hồn đi hoang nỗi buồn vương xứ lạ
Nhớ lắm bờ môi ru giọt tình lơi lả
Hoa sữa thơm nồng giữa bao chốn phong ba.
[ĐK]:
Thu vẫn là thu vẫn trọn vẹn cùng ta
Ghét tận cùng vì yêu đến thiết tha
Em vẫn là em
Dù cho anh phiêu du khắp phương trời
Thì em vẫn đợi, dẫu mùa thu đi qua.
2. Em biết không khi mùa thu đi qua
Làn heo may sắt se bao hối hả
Thu chan chứa rót lòng chan chứa quá
Để nắng say màu nhuộm cúc vàng bên lá.
Anh biết không khi mùa thu đã đi qua
Gọi tên ai phiêu bạt nơi xứ lạ
Sóng sánh giọt cay vóc hao gầy nghiêng ngả
Anh phiêu du có tim em là nhà.