Tặng con gái VÕ THỊ THOẠI VY
Con đã lớn đừng để cha nhắc nhở
Cố gắng học hành đừng có mãi ham chơi
Nuôi con lớn khôn, mong con giỏi hơn người
Ai hỏi chuyện, biết dạ thưa và đáp
Lúc còn nhỏ, buồn ngủ con hay ngáp
Mẹ ẵm bồng, ru giấc ngủ trong nôi
Tiếng ầu ơ, sâu lắng mãi không vơi
Con khóc thét, mỗi khi con đói sữa
Cha đi xa vẫn nhớ con từng bữa
Ai hỏi về con, cha đều kể rất nhiều
Con là niềm tự hào, cha mẹ mãi tin yêu
Con bỏ cơm chiều, là mẹ con thầm khóc
Mẹ sinh con ra, biết bao điều khó nhọc
Con ốm đau, nước mắt mẹ dâng trào
Cha mẹ dạy con, bằng lời nói ngọt ngào
Đôi lúc giận con, cha nào đâu thèm nói
Cha thương con chẳng ngại chi giông bão
Chỉ mong con mau chóng được thành người
Chừng đấy thôi cha mãn nguyện lắm rồi
Bão táp cuộc đời, dễ làm con hư hỏng
Cha mẹ là thuyền, cuộc đời là biển rộng
Đưa con đi đến những phương trời xa
Đến những nơi cuộc sống thắm màu hoa
Cho con sung sướng, mong con mau cứng cáp
Cha mẹ dìu dắt con, vượt qua phong ba bão táp
Ban cho con nhiều nghị lực phi thường
Dạy cho con cuộc sống bao mến thương
Với tất cả những gì mẹ cha được biết
Chỉ vì con, đời mẹ cha không tiếc
Mong con lớn khôn, học nói học chào
Đừng để cha buồn, lòng quặng nỗi xuyến xao
Mong con hiểu những điều cha muốn nói.
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 27 - 06 - 2015