Xin đừng lổi hẹn quên giờ gặp nhau
Thời gian làm những u tư bạc đầu
Lá vàng thẹn thùng rơi mau
Phố phường bùi ngùi chung với
Bóng cây cao ngút hận đứng sầu.
Sao trời lánh mặt mây buồn lẻ loi
Đường khuya ủ ấp đôi chân lạc loài
Trách thầm đời bạc như vôi
Hứa lời mà rồi không tới
Nổi chua cay mấy tuổi nào nguôi.
Thương nhau làm chi để giờ ôm mối hận
Bao nhiêu chờ mong cuốn theo cơn gió lộng
Vì đâu phai nhạt chống, Đành mang riêng một bóng
Vết thương lòng người có nhớ không.
Tay nào níu được ân tình đổi ngôi
Phồn hoa cạm bẫy buông trôi cuộc đời
Những gì hò hẹn xa xôi
Sẽ là bạn đường chung lối
Đã tan trong nước bọt đầu môi.