Thân ai, số kiếp không tương phùng
Thương sao cứ vấn vương không ngừng
Một lòng vì người gì đúng sai
Tương tư tơ vương quẩn quanh mình
Chót thương một đời người đâu hay,
cớ sao người chẳng đắn đo chi
Ngỡ như chim xa vũng lầy
Vẫy vùng chẳng thể về trời
Anh có nghe, tiếng ai cứ gọi nơi thiên đàng
Dẫu có mây, dẫu có gió giông thét gào
Anh ở đâu, trăng vừa lên thế gian đã tỏ
Bên cạnh ai, bóng hình em núp sau ánh trăng tròn
Huuu............hú hu......
Em vì ai, vì ai mà cứ như điên dại
Anh đã hay, anh đã mang đi kể ai hay
Đêm là giông, đây là mưa bão trong lòng
Hay là anh, chẳng thương chẳng vương