Sao chưa quên bóng anh
canh thâu thao thức mơ
áo xưa xa mờ
đêm đêm nghe lá bay
mơ cho ai ghé đây
cơn mơ hoang ngất ngây
những men tình cay
giờ đây người xa
ngàn xa mãi đâu
ta còn trông tháng năm
cho lòng xác xơ
một mình ai
căn phòng không vắng im
căn phòng không vắng im
bên ngọn nến xanh hao mòn
những ước muốn sao đành
đem bôi xóa nhạc nhòa
những quắn quít sao đành
bỏ quên chốn lạc loài
để lại ngày sau chỉ cay đắng
với chút hương ân tình
xa xưa vấn vương
Ngóng mãi những đêm dài
mong ai ghé chở về
vẫn tiếng lá khuya
mang từng khao khát bộn bề
có những lúc đêm tàn
tìm lại trong gương áo xưa
những giây phút yêu đã xa
người mới yêu nhau
thuở ấy mặn nồng
Yêu thương xưa vẫn đây
và sao bao năm cách xa
mong ai ai biết ôi
tháng năm mơ hồ
ai nơi xa có hay
thương ai ai biết đây
trong u mê vẫn nghe
vết thương tình say