Ngoài cửa sổ là cơn mưa đang đổ chéo
Và anh biết khói thuốc chẳng có gì là bổ béo
Khi mà người đàn ông của em trở nên lầm lì
Cũng là lúc anh ta đang cố nghe con tim mình thầm thì
Đôi khi anh chạnh lòng vì những gã theo đuổi em
Có người muốn hái, vài người khác muốn ngửi em
Anh muốn dắt em đi, họ đưa em bay ngút ngàn
Anh viết nhạc bằng bút bi, họ viết bằng cây bút vàng
Nhiều người thích anh bởi vì anh chất phác
Có lẽ vì thế mùa yêu này anh thất bát
Em muốn hái quả mọc lên từ áng mây
Anh thì chỉ có cây đâm lên từ đất cát
Hôm nay anh thấy mệt như một tuần mà chưa được ngủ nghê
Radio phát bài nhạc thật là cũ ghê
Có những nỗi buồn anh viết không cần chủ đề
Và có niềm đau ngọt như là xăm mà không cần ủ tê
[Chorus:]
Anh đâu có muốn hai ta phải nghĩ nhiều
Trong cơn gió cuốn đêm nay buông thật mỹ miều
Lòng em như chiếc lá sau mưa giông đã nát tươm
Dù anh không cố ý buông ra lời sát thương (x2)
Đố em biết anh đang nghĩ gì (x4)
Đôi khi anh trồng cây mà không cần có quả
Nợ tình cảm là thứ nợ khó trả
Tình yêu anh nhiều tới mức chất thành đống trong xó nhà
Và chẳng ai muốn phải buồn trong ngày trời lộng gió cả
Em đưa cho anh nhiều chìa, nhưng không đưa anh ổ khóa
Yêu em cả một dòng sông, em lại đựng bằng rổ rá
Anh nói không thích đồ ngọt, không có nghĩa là anh thích khổ qua
Em thích mặc thật đẹp, sao mảnh tình của mình đầy chỗ vá?
Lời em nói như vành khuyên, sao thả vào lòng anh gõ kiến
Nó đang cố tìm thức ăn, anh nghe niềm đau rõ tiếng
Anh cần nhiều thuốc giảm đau, liều thuốc như thời Lý Hải
Nhưng em lại không kê đơn, đêm nay anh chỉ thở dài
Không cố ý buông lời sát thương
Cơn đau này ngát hương
Những suy nghĩ khác thường
Đành để em lại cho người khác thương (x2)