Lê đôi chân lãng du bơ vơ
Một sáng ngu ngơ tìm ai nghe chuyện đời ta
Thong dong cứ bước đi chẳng mang vội vã
Mây nương theo gió lây đung đưa
Về quán thân quen từ những câu chuyện ngày xưa
Em như tia nắng mai chợt len qua ô cửa
Xao xuyến tâm hồn anh
You knocked me out, u knocked me out
Bao giấc mơ ngọt ngào, một cốc "chà đào" vẫn như hôm nao
Để tim mình thôi xôn xao
[ĐK:]
Và có lẽ duyên trời định dần khiến em qua đây
Mắt môi em dịu dàng
Làm sao anh có thể nén đi những cảm giác yêu lần đầu ấy
Em đi qua thơm hương hoa nhài
Và thấy sương ban mai vương trên tóc dài em bước
Cho hồn tôi miên man mỗi lúc khi nhìn người
[Rap:]
Như mọi khi cuối tuần anh diện áo sơ mi trắng đi uống "chà đào"
Em thong thả cùng với váy đen túi Saint Laurent bước từ ngoài vào
Nhìn một phát lòng muốn hoảng loạn câu gieo vào bass cũng trật nhịp luôn
Nói hơi lố chút xíu là cái ánh nhìn của em ôi sao ngọt ngào (Ngọt hơn trà đào anh chưa kịp uống)
Đang rap hay mà beat chuyển tone anh vẫn đa tài nên vẫn rap được đấy thôi
Không có gì thay đổi anh vẫn cách xa em tận bốn, năm bước chân lận đó ấy ơi
Mà sao ngộ đồng ý là anh nhát gái nhưng sao lần này lại nhát kinh thế
Nhìn em uống olong tea milk anh cũng thấy đẹp một cách tinh tế
Uống trà đào để lấy can đảm tiến lại em chậm chậm từng chút
"Mình ngồi đây được không?" Đến câu thứ hai chuyển giọng "mình tên là Phúc"
Hổng hiểu sao lần đầu gặp mặt mà mình nói nhiều mà như đã quen
Xin số phone, khoan add facebook chờ anh xóa đống friend request đã em đợi tí
Anh chỉ mong ngày mai bình yên thấy em sau đôi bờ vai
Là mỗi lúc khi bên người thật mọi ưu phiền xa mãi
Đôi khi ta đang buồn đau bao suy tư đang chìm sâu
Cứ mang ra kể cùng nhau suốt đêm thâu