Còn buồn không em
Sao đêm về lặng im một mình
Chuyện buồn chưa qua
Đừng khóc nữa nước mắt không thừa
Màn đêm buông xuống
Căn phòng lạnh lẽo
Anh thấy cô đơn
Anh thấy mỏi mệt
Anh nhớ về người
Anh nhớ nụ cười của em
Anh cố nhặt lại kỷ niệm, em đánh rơi
Dù biết em chẳng còn nghĩ tới
Ta đã nhiều lần trải qua, bao nhiêu xót xa
Mà nay sao ta gục ngã.
Chuyện mình chứ thế này và vẫn cứ kéo dài
Đến bao giờ, là kết thúc đây.
Nhiều lúc muốn nói rằng, ta đang sai lầm.
Biết nói ra, ai sẽ hiểu được đây.
Gió đông sang lạnh thêm từ khi xa cách người
Tiếng mưa rồi làm cho lòng anh thêm rối bời
Hỏi ông tơ tại sao lại se duyên đứt đoạn
Để tơ hồng từ nay 2 ngã chia đôi
Nồng nàn khúc hát anh viết tặng người
Nhẹ nhàng sâu lắng em hiểu phần nào
Nhình những thứ đáng lẽ là của riêng anh
Mà lâu nay anh thấy em trao tặng ai
Người hãy nói tất cả là do anh sai đi
Để khi xa rồi anh không thấy đau trong lòng
Bình minh khuất lấp sau màn đêm
Như nỗi lòng anh chất chứa bấy lâu, em đâu nào hay biết
Hoàng hôn tắt nắng hay vì anh, không hiểu được em
Dập tan bao nhiêu dấu, lụi tàn
Hớ hơ hờ hơ hớ hơ hờ hơ
Biết nói sao chuyện tình ba chúng ta
Hớ hơ hờ hơ hớ hơ hờ hơ
Biết nói gì ai sẽ hiểu được đây
Cất tiếng hát nghe sao lòng nhẹ cơn sầu
Dẫu có chút vấn vương chút ân tình chôn dấu.
Đếm những nhớ thương thầm lặng trên tay
Nghe sao buốt thêm ướt đôi vai gầy
Cô ấy là tất cả thế giới đối với tôi
Cả bầu trời dõi nghiêng trôi theo màu nước mắt
Em đang ở đâu đấy em
Điều gì buồn hơn khi đánh mất người mình thương
Em đang ở đâu đấy em, trót yêu rồi biết nói là tại sao