Nếu có nơi tôn thờ tình yêu là tất cả
Sẽ có chốn vô vọng để ta buông mình sau những tổn thương mãi không thể hàn gắn
Lời chia tay nào chẳng ưu sầu
Dồn lại bao nhiêu tổn thương, tình yêu gục ngã
Đừng nhìn tôi và hỏi quá nhiều
Vì chuyện tình nào cũng tan vậy thôi
Nhiều lần tôi ngỡ mình đã tìm được một người say đắm yêu mình
Ngờ đâu quên mất điều trớ trêu:
"Càng níu giữ, ta càng dễ mất"
Có khi cả cuộc đời, chẳng thể nào may mắn mãi bên cạnh một người
Tình yêu đâu ai biết trước sẽ bao lần lạc giữa hồ nước mắt?
Nhớ đến nỗi hao gầy, người vẫn nỡ buông tay!
Tình yêu mong manh nhất là khi dâng trào!
Xóa đi một ký ức tàn nhẫn thế nào.
Từng hơi ấm lỡ trao giờ vô nghĩa sao?
Tình yêu đâu ai biết đã bên nhau rồi, yên ấm rồi lạc mãi?
Những chiếc hôn sơ sài người đã nhớ thêm ai?
Càng chạy theo, tình yêu càng xa ta dần
Biết không thuộc về nhau càng cố gắng tìm!
Chỉ cần chút hy vọng dù bao cách trở
Vì tôi muốn kiếm tìm một người biết trân trọng
[Giang tấu:]
Đừng níu giữ một người vòng tay dần lung lay
Đừng chạy theo một người chẳng hề biết quay lại
Tình yêu đâu phải suối mát giữa sa mạc
Bền lâu đến mấy cũng rẽ ngang
Hạnh phúc nào được mãi mãi?
Càng chạy theo, tình yêu càng xa ta dần
Biết không thuộc về nhau càng cố gắng tìm!
Chỉ cần chút hy vọng dù bao cách trở
Vì tôi muốn kiếm tìm một người biết trân trọng