Một ngày bão tố đi qua cho ta yêu hơn những ngày hồng hoa.
Từng ngày mưa buồn trên phố nhỏ ta yêu hơn ngày nắng lên cao.
Cuộc đời còn lắm thương đau, sao đôi tay không giữ chặt nhau.
Để ngày buồn về làm cơn giông tố, xô bước chân đi giữa vô cùng
Để nắng xanh vội tan
Để mây bay về kín trời
Và người xa ta mãi
Dẫu ta vẫn yêu em
Chiều gió ru lòng ai buồn
Ngàn nỗi đau nặng tâm hồn
Nhẹ nhàng ta ru câu hát nghe xót xa êm ái trong lòng
Ngày về nắng giữa cơn mưa
Ta ung dung đi giữa trời mộng mơ
Nhìn cuộc đời tan dần trên năm tháng
Xin hãy yêu khi vẫn bên người
Một đời lỡ chuyến thiên thu
Cho muôn năm đi giữa mộng phù du
Ngàn đời xoay vần trong cõi mộng
Bao nỗi đau về hóa mênh mông
Cuộc đời một thoáng hư không
Như cơn giông giăng giữa trời hồng
Cuộc đời buồn về tựa như mây khói
Mai gió mang xa mãi muôn trùng