Anh mệt mỏi bao năm rã rời chạy theo chiếc bóng em
Anh đã cố cho em yên lòng nhưng chỉ là vô vọng
Dù biết trước khi xa em rồi linh hồn anh vẫn tin
Bên cạnh anh lòng em chắc vui.
Ngày yêu nhau anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình cách xa
Và tâm trí anh chưa bao giờ xoá nhoà hình bóng em
Dòng nhật ký trong anh chỉ là chuỗi ngày dài nhớ em
Nhưng giờ anh có lẽ phải dừng lại.
[ĐK:]
Dù là vấp ngã anh vẫn cố bước đi một mình
Giữ chặt ký ước của hai ta để làm điểm tựa
Vì từ hôm nay em sẽ không, không phải của riêng anh
Ta nhìn nhau chợt như vô nghĩa.
Vào ngày chia tay anh sẽ phải hứa hứa luôn mỉm cười
Chẳng để nước mắt khiến em phải nguôi lòng thương hại
Để từ hôm nay cơn mưa kia, sẽ khóc thay cho mình
Anh đã chấp nhận buông tay rồi đó người đi đi.