Bước đi,
Lặng im con phố vắng nào, dừng bàn chân giữa lối nhỏ
Ngày xưa ơi nhớ rất nhiều,
Tôi nhớ em, một người con gái rất hiền,
Từng ngày em qua lối này, từng ngày tôi vẫn ngắm nhìn.
Và em nở nụ cười khi tôi lại gần, tôi như lạc vào chốn thiên đường,
Bàn tay ấy dịu dàng hương thơm tuyệt vời,
Tôi nhớ mà lòng chơi vơi
Từng con đường ấy vẫn như xưa,
Đong bao nhiêu yêu thương cho vừa .
Ngày em về nắng trôi, ngày sang chiều lá rơi, gửi vào hoàng hôn tiếng lòng .
Từng con đường ấy vẫn bên tôi,
Cho đôi chân không muốn xa rời, em có còn nhớ tôi dù trong khoảnh khắc thôi.
Lại một lần mãi đứng nhìn
Con đường em.