Nói cười đêm ngày nhưng tim này đang vô thức
Khoảng nặng vô hình một khi ai đó nói về em
Chuỗi ngày êm đêm khi xưa giờ còn đâu nữa
Dấu lệ trong lòng gặm nhấm nỗi đau riêng mình anh
Đến bao giờ đây anh mới được có em
Cầm tay em đến nơi thiên đường hạnh phúc
Nhưng đó là ước đó là mơ thế thôi
Vì người xưa nay đã quay về bên em
Chợt anh hiểu ra em ở đây với anh bao ngày qua
Phải chẳng chỉ là những lúc em buồn
Rồi khi hết buồn em ở đâu với ai
Trong vòng tay đắm sayBên nhân tình hôm ấy
Liệu người đó đến bên cạnh em lúc buồn
Xong rồi đi thoáng qua như một tình yêu hững hờ
Và vòng xoáy kia cứa mãi quay ngã xô cuộc đời nhau
Thì làm sao, có thể tồn tại hai tiếng gọi là tình yêu