Nhà nghèo nên bậu không thương
Bậu thương bên ấy bên đây ngóng chờ
Chứ bao năm tát nước be bờ
Ruộng đầy cỏ dày mà mình không tính công
Vậy mà bậu nỡ thay lòng
Để con bìm bịp kêu hoài nơi cuối sông
Ngày nào bậu nói bậu thương
Chờ mùa lúa chín nhờ mai mối giùm
Nhưng hôm nay lúa trổ ba đồng
Ruộng mùa đã gặt bậu còn ngó lơ
Như con bìm bịp thẫn thờ kêu than.
Vì ai, vì ai ơi thân xưa phụ nghĩa quên bừng
Bỏ xóm giềng gần về với người ta
Bí bầu giờ đã ra hoa
Nó sầu héo rụng nó buồn tình xa.
Người ơi người ơi bao nhiêu năm tình nghĩa mặn nồng
Nay cách xa lòng bậu còn nhớ nhau
Chiều về qua bến lòng đau
Nhớ mùa lúa trổ năm nào bậu ơi.