Là một khoảnh khắc phải không?
Khi đôi ta chạm tay tới nhau.
Rồi mất bao lâu để nhớ, phải mất bao nhiêu để nhớ và mất bao lâu để quên.
Nhưng thời gian mọi thứ xa tầm với.
Người thường hay nói, xa mặt cách lòng.
Có mệt không khi chẳng bao giờ sẻ chia.
Là những lặng lẽ nhuộm màu thương nhớ.
Tự dối lòng xa nhau để biết mình cần nhau.
Là anh băn khoăn không biết hôm nay em đã làm gì.
Là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên sẻ chia.
Yêu xa là trông ngóng.
Yêu xa là mỏi mòn.
Là những nhớ thương đợi chờ đếm tháng năm trôi em sẽ lại về bên anh.
Anh và em hai mảnh đời trên bước đường xuôi ngược.
Nhưng lối đi nào anh cũng hướng về em
Để nỗi đau xa vời, để nhớ thương bay theo gió.
Là anh băn khoăn không biết hôm nay em đã làm gì.
Là những lúc thương nghẹn lòng mà không thể ở bên sẻ chia.
Yêu xa là trông ngóng.
Yêu xa là mỏi mòn.
Là những nhớ thương đợi chờ đếm tháng năm trôi em sẽ lại về bên anh.
Rồi anh cũng sẽ ổn thôi.