Có một chút buồn, sâu tận đáy lòng
Mà khiến con tim như đang vụn vỡ
Có một nỗi nhớ, cứ ngỡ là giấc mơ
Mà giật mình nhớ ra chuyện đã qua
Hỏi người trên đời, có mấy người yêu rồi
Có tổn thương như tôi bây giờ không
Chắc rằng người ấy thấy muộn phiền
Thì thôi đôi môi là kỷ niệm
Tay chẳng còn nắm nhưng lòng còn vương
Người cũ còn thương, nghe sao thật đau xót
Đau ở chữ cũ, xót ở chữ thương
Bởi vì người cũ, nhưng cớ sao lại còn
Thương em gặp người mới, bỏ rơi lại tôi
Dặn lòng sẽ quên, nhưng càng quên lại càng nhớ
Và mặc người ta nói, sao cứ hoài ngu ngơ
Vì cứ dại khờ nên yêu em đến bây giờ