bữa ấy, mưa xuân phơi phới bay
hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
hội chèo làng đặng đi ngang ngõ
mẹ bảo, thôn Đoài hát tối nay.
lòng thấy, giăng tơ 1 mối tình
em ngừng thoi lại giữa tay xinh
hình như, hai má em bừng đỏ
có lẽ là em, nghĩ tới anh.
thôn Đoài, vào đám hát thâu đêm
em mải tìm anh chẳng thiết xem
chắc hẳn đêm nay sương cửi lạnh
thoi mà nằm nhớ ngón tay em.
chờ mãi, anh sang anh chẳng sang
thế mà hôm nọ hát bên làng
năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
để cả mùa xuân, cũng lỡ làng