Trời đày anh và em, nỗi nhớ như lũ về
Trời đày hai người hai nơi, đôi bờ gọi không thấy nhau
Nhìn đường xa mưa buồn giăng, con đò chìm trong sóng nước
Đến lúc nào... lúc nào được gần nhau?
Ngồi nhìn mưa mưa triền miên... nào biết nói câu gì
Lòng buồn hơn hay là thôi, sao đành làm em khổ tâm
Chờ đợi anh trên đường xa... mái nhà mình luôn mơ ước
Để đêm ngày, mình được đầu gối vai kề
Sợi nhớ hãy còn vương, sợi thương trói đôi mình
Nhìn xa xa trôi nổi khóm lục bình
Thương lắm mấy cuộc tình
Ai đành làm em nhói đau
Tình mới vẫn còn e, tình xưa đã bao lâu
Ngày mai em sẽ lấy chồng
Con nước nước đôi dòng
Trong nhờ đục chịu đành sao