Miền Trung con sóng lầm than
Mưa đi bão lại trăm ngàn nỗi đau
Ai về vá lại tình sâu
Vẹn nguyên tấm áo kẻo nhàu chữ quê...
Miền Trung quê hương tôi, nước lũ bao vây đời
Mùa mưa hay nắng cạn, chan chứa giọt mồ hôi
Nổi trôi theo con nước, lênh đênh cánh lục bình
Mưa trắng bờ trắng bãi, tay trắng cả đời ai
ĐK:
Thương quê hương, thương lắm những con đường
Mùa mưa nước nổi, giăng trắng lối thành sông
Đêm mưa rơi, rơi ướt những mảnh đời
Ầu ơ con ngủ, mẹ ngồi canh lũ thâu đêm
Lo cho cha đang trắng xoá lối về
Nổi trôi cơn lũ tứ bề là sông
Miền Trung quê hương tôi, nắng cháy bao trưa hè
Giờ nghe mưa lũ đổ, giông tố lạnh đời ai
Dầm mưa hay dãi nắng, thương khuya sớm mẹ già
Thương quá vùng đất trũng, thương khúc ruột miền Trung