Và thế là hết những dấu yêu đã từng
Buồn khóc lặng lẽ ôm bao nhiêu vương vấn
Những ước hẹn ấm môi chưa lâu
Những nguyện cầu yêu đến bạc đầu
Mới đây mà đã quên thật sao ? quên thật sao ?
Ngồi gác vầng trán biết trách ai vội vàng
Gạt hết ngày tháng bên nhau lúc gian nan
Quá phũ phàng đánh rơi tình yêu
Quá ngỡ ngàng cách thêu nên chuyện
Vết thương này sẽ luôn vẹn nguyên, mãi luôn vẹn nguyên.
Vì trong anh còn yêu anh còn thương lắm đấy
Nhưng vì sao vì ai mà em đổi thay
Nỡ lấy đi ân tình còn trao lại nỗi đắng cay
Trả lại em lời yêu những lời thương trước đấy
Kể từ nay về sau đường ai nấy đi
Có lẽ nên như vậy là kết thúc tốt cho cả hai.
Có nỗi nhớ giờ đã xác xơ
Có mộng mơ buồn trôi lững lờ
Có ai ngỡ đâu sẽ tan vỡ, một cuộc tình lầm lỡ