Đời tôi như chiếc lá, để gió cuốn mãi đi xa
Đời tôi như bóng mây, lãng du trong khung trời vắng
Dù đôi tay tôi rắn, mà cứ trắng mãi đôi tay
Thì làm sao giữ ai, dìu ai trong suốt cuộc đời
Đời tôi như suối vắng, ngàn thuở vẫn phải cưu mang
Tình yêu qua nắng mưa, cành khô rong rêu bọt bã
Đời tôi như viên đá, dòng suối cứ phải trôi qua
Tình yêu đến với tôi, tình ơi thương mấy cũng rồi
Tôi yêu nhiều mà đau khổ cũng nhiều
Người hay không người hỡi
Đây tiếng nói tim tôi, đây tiếng khóc trong tôi
Đây nước mắt u tình thành dòng suối triền miên
Tình yêu xin lên tiếng, để có gió mát trăng thanh
Tình ơi xin đến mau, để tôi tim thôi rỉ máu
Tình cho tôi rướm máu, giờ cuối phút cuối tin yêu
Tình xin thôi dối gian, để tôi xin thấy thiên đàng