Người nỡ đành lãng quên, lòng tôi vẫn yêu thương người
Tình hỡi sao gieo chi thương đau, rồi tình tan biến theo mây mù
Đời chỉ là dối gian, những tưởng sẽ vẫn mãi bên tôi
Ngờ đâu giấc mơ tan rồi, giờ mang nỗi đau âu sầu
Thuyền xưa đã trôi xa bờ
Cố nhớ bao ngày tháng trôi mau, đắm đuối ân tình lúc ấy bên nhau
Khép mắt ghi hồn vút lên cao, luyến tiếc mãi trong khung trời nhớ
Trọn đời trọn kiếp có mong chi đâu gặp gỡ
Vương buồn đôi mắt phấn son phai tàn sầu úa
Lòng nghe băng giá trong tim đơn côi
Người nỡ đành lãng quên