1. Mình yêu nhau với mối duyên tình ban đầu
Bao mến thương thuở ấy vẫn không úa màu
Một mình em thở than ôm trọn nỗi sầu
Và đợi chờ ngày tháng biết bao dài lâu.
2. Mùa đông sang giá băng sương mờ phố phường
Lá thu vàng úa rơi rụng bên đường
Mùa hè qua tiếng ve u buồn chán chường
Mùa xuân về giao thừa lẻ loi đêm trường.
[ĐK:]
Trong đêm trăng thanh hình bóng ấp yêu hai đứa mình
Ánh mắt long lanh thề ước với bao niềm tin
Trong cơn phong ba đời sống biết bao điều ưu phiền
Kim tiền cạm bẫy khiến ta đảo điên.
3. Tại vì anh héo hon hao mòn thân gầy
Khi đã yêu mộng ước tơ duyên sum vầy
Tại vì anh phấn son bỏ quên tháng ngày
Bao giờ mờ xoá hết cơn đau này.