Nhớ mãi câu nói hôm nào lời thề
Em đã hẹn ước sống bên anh,
Nước mắt anh đã rơi lệ một mình
Nơi căn phòng trống vắng cô đơn.
Ngày nào cũng thế tháng năm dần trôi
Còn lại quá khứ vết thương trong lòng
Rồi mai em đi về bên ấy.
Lúc trước anh đâu có ngờ
Cuộc tình hai ta đỗ vỡ đến thế sao
Ánh mắt ấy đã qua rồi để lại
Bao nhiêu sầu nhớ lại càng đau.
Tình chỉ có thế biết sao được đây
Đành lòng cất bước bước qua nỗi buồn
Lời yêu tan theo như khói mây.
[ĐK:]
Mới ngày nào sánh bước lúc xưa ta hẹn hò
Hứa để rồi thất hứa nói ra chi cũng thừa
Mình tôi lạc loài trong đêm nỗi đau chỉ là nỗi đau
Người yêu ơi em biết cho lòng anh.
Thế thì đành phải nói với em đây một lời
Nếu tình là dối trá muốn xin em hiểu rằng
Đời không là vậy đâu em thú vui chỉ là thoáng qua
Rồi mai đây em sẽ mất người em yêu mà thôi.